dịch bởi Mia Tran
Nghĩ về cái cây tráng lệ nọ, ông hỏi,
Còn nhớ lũ cây con quanh nó chứ? Một nửa bật gốc rồi
Bởi một cơn bão – thật đáng buồn!
Sau một hồi, ông lại nói, con trai ngài giáo sư của tôi
Bị một cái cây đổ đè chết khi mọi người còn trẻ
40 năm sau người cha vẫn chưa nguôi
Liệu tu tập Giáo Pháp, người nói tự hỏi,
Sẽ giúp được ông?
Có người lại nói: Ra đi như vậy cũng tốt mà!
Anh ấy còn trẻ và hôm đó là một ngày tốt lành để ra ngoài
Anh đã đi đâu? Tôi tự hỏi,
Từ cuộc nói chuyện của họ
Đi về đất, Trái Đất trả lời
Rồi đi sâu hơi nữa
Rồi lại bay lên cùng với dòng khí đốt
Với những cái cây,
Rễ của chúng thấu hiểu và thâm nhập
Một cách mưu mẹo vào mạng lưới, chiếm trọn thông tin
Sải những bước dài ngầm dưới đất
Như một bó cơ
Trong một quyển sách mới đây về những thay đổi
Qua những mất mát lớn lao, có vài người
Hóa thành những cái cây
Dần dần
Bằng việc lặng im
Học cách làm chậm lại
Nhịp thở của mình
Và học cách chờ đợi
Và ở bên nhau
Và nói về chuyện khác
Một nỗi buồn dịu êm